Danh sách câu hỏi

Có 11,350 câu hỏi trên 227 trang
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi: TÔI LÀM THƠ VỀ NHỮNG ĐIỀU BÌNH DỊ Tôi không làm thơ về CoronaĐó là loài virus giống như lũ người mang linh hồn ác quỷ.Tôi làm thơ về Đất Nước tôiMột Đất Nước của những điều kỳ lạMột Đất Nước của những điều kỳ diệuTrong chiến tranhTrong đói nghèoTrong cuồng phong của thiên taiTrong bão giông của dịch bệnhTrong nắng trong mưaVẫn ngát hương nở triệu triệu loài hoaVẫn thắm tươi triệu triệu trái tim hồng Tôi không nói về những kẻ đi lây truyền CoronaĐó là lũ gián và chuột sống dưới cống rãnh để gieo rắc dịch bệnh.Tôi làm thơ về Nhân dân tôiNhân dân tôi với đủ công đủ việcNhân dân tôi với đủ mức sống giàu nghèoNhân dân tôi không thích nói nhiềuNhân dân tôi không hay than thởKhông ưa trách móc hay phân buaNhân dân tôi hành độngBằng tình yêu thươngBằng trách nhiệmBằng sự sẻ chia và đùm bọcVới đồng bàoVới cả thế giới nhân loài Tôi không làm thơ về những thiên đường trong ảo vọngĐó là nơi của những kẻ không có cội nguồn tìm đến với giấc mơ trong cơn hoảng loạn.Tôi làm thơ về Quê hương tôiQuê hương tôi là khắp cả mọi miền trên dải đất hình CHỮ ÉTQuê hương tôi là những sông núi ao hồ đã từng ngập tràn bom đạn.Nhưng màu mỡ ân tìnhLấp lánh niềm tinCăng đầy nhựa sốngSôi trào khát vọngThấm đẫm ân tìnhVà luôn rộng mở những tấm lòng bao dung. … Thầy Nguyễn Ngọc Dũng – GV trường THPT Đào Duy Từ - Thanh Hóa. Nội dung chính của đoạn thơ trên là?
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi: TÔI LÀM THƠ VỀ NHỮNG ĐIỀU BÌNH DỊ Tôi không làm thơ về CoronaĐó là loài virus giống như lũ người mang linh hồn ác quỷ.Tôi làm thơ về Đất Nước tôiMột Đất Nước của những điều kỳ lạMột Đất Nước của những điều kỳ diệuTrong chiến tranhTrong đói nghèoTrong cuồng phong của thiên taiTrong bão giông của dịch bệnhTrong nắng trong mưaVẫn ngát hương nở triệu triệu loài hoaVẫn thắm tươi triệu triệu trái tim hồng Tôi không nói về những kẻ đi lây truyền CoronaĐó là lũ gián và chuột sống dưới cống rãnh để gieo rắc dịch bệnh.Tôi làm thơ về Nhân dân tôiNhân dân tôi với đủ công đủ việcNhân dân tôi với đủ mức sống giàu nghèoNhân dân tôi không thích nói nhiềuNhân dân tôi không hay than thởKhông ưa trách móc hay phân buaNhân dân tôi hành độngBằng tình yêu thươngBằng trách nhiệmBằng sự sẻ chia và đùm bọcVới đồng bàoVới cả thế giới nhân loài Tôi không làm thơ về những thiên đường trong ảo vọngĐó là nơi của những kẻ không có cội nguồn tìm đến với giấc mơ trong cơn hoảng loạn.Tôi làm thơ về Quê hương tôiQuê hương tôi là khắp cả mọi miền trên dải đất hình CHỮ ÉTQuê hương tôi là những sông núi ao hồ đã từng ngập tràn bom đạn.Nhưng màu mỡ ân tìnhLấp lánh niềm tinCăng đầy nhựa sốngSôi trào khát vọngThấm đẫm ân tìnhVà luôn rộng mở những tấm lòng bao dung. … Thầy Nguyễn Ngọc Dũng – GV trường THPT Đào Duy Từ - Thanh Hóa. Tác giả viết bài thơ nhân sự kiện nào?
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi: TÔI LÀM THƠ VỀ NHỮNG ĐIỀU BÌNH DỊ Tôi không làm thơ về CoronaĐó là loài virus giống như lũ người mang linh hồn ác quỷ.Tôi làm thơ về Đất Nước tôiMột Đất Nước của những điều kỳ lạMột Đất Nước của những điều kỳ diệuTrong chiến tranhTrong đói nghèoTrong cuồng phong của thiên taiTrong bão giông của dịch bệnhTrong nắng trong mưaVẫn ngát hương nở triệu triệu loài hoaVẫn thắm tươi triệu triệu trái tim hồng Tôi không nói về những kẻ đi lây truyền CoronaĐó là lũ gián và chuột sống dưới cống rãnh để gieo rắc dịch bệnh.Tôi làm thơ về Nhân dân tôiNhân dân tôi với đủ công đủ việcNhân dân tôi với đủ mức sống giàu nghèoNhân dân tôi không thích nói nhiềuNhân dân tôi không hay than thởKhông ưa trách móc hay phân buaNhân dân tôi hành độngBằng tình yêu thươngBằng trách nhiệmBằng sự sẻ chia và đùm bọcVới đồng bàoVới cả thế giới nhân loài Tôi không làm thơ về những thiên đường trong ảo vọngĐó là nơi của những kẻ không có cội nguồn tìm đến với giấc mơ trong cơn hoảng loạn.Tôi làm thơ về Quê hương tôiQuê hương tôi là khắp cả mọi miền trên dải đất hình CHỮ ÉTQuê hương tôi là những sông núi ao hồ đã từng ngập tràn bom đạn.Nhưng màu mỡ ân tìnhLấp lánh niềm tinCăng đầy nhựa sốngSôi trào khát vọngThấm đẫm ân tìnhVà luôn rộng mở những tấm lòng bao dung. … Thầy Nguyễn Ngọc Dũng – GV trường THPT Đào Duy Từ - Thanh Hóa. Tại sao tác giả lại viết hoa các từ “Đất Nước”, “Nhân dân”, “Quê hương”?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:Thuở xưa, có một chàng thanh niên ở đất nước Hy Lạp mắc căn bệnh hiểm nghèo. Biết mình không còn sống được bao lâu nữa, anh xung phong gia nhập quân đội lúc đó đang bước vào trận chiến khốc liệt với kẻ thù. Với hy vọng được hy sinh anh dũng trên chiến trường, anh ta đã chiến đấu hết mình, không ngại phơi mình trước làn tên mũi đạn của kẻ thù và không mảy may lo cho mạng sống của mình. Cuối cùng, khi kẻ thù bị đánh bại, anh ta vẫn còn sống! Vô cùng cảm phục trước sự dũng cảm, can trường của người lính nọ đã góp phần không nhỏ tạo nên chiến thắng ấy, vị tướng quyết định thăng chức và trao tặng cho anh huân chương danh dự cao quý nhất cho lòng dũng cảm.Song, đến ngày trao huân chương, anh ta trông rất u buồn. Ngạc nhiên, vị tướng hỏi lý do và được biết về căn bệnh nguy hiểm mà anh ta đang phải gánh chịu. Làm sao ông lại có thể để cho người lính dũng cảm của mình phải chết! Vị tướng đã tìm vị lương y giỏi nhất nước về trị bệnh cho anh ta. Căn bệnh chết người cuối cùng đã được chữa khỏi.Nhưng, từ đó trở đi người ta thấy người lính can trường một thời đã không còn xuất hiện nơi tuyến đầu vất vả hiểm nguy nữa! Anh luôn tìm các né tránh mọi khó khăn và cố gắng bằng mọi cách để bảo vệ mạng sống cuả mình thay vì đương đầu với thử thách.Về sau có dịp gặp lại, vị tướng đã nói với người lính nọ một câu: "Giờ đây, anh mới thực sự là chết hẳn rồi".(Trích “Con đường phía trước” – Hạt giống tâm hồn – First New)Sau khi được chữa khỏi bệnh, người lính đã có thay đổi gì?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:Thuở xưa, có một chàng thanh niên ở đất nước Hy Lạp mắc căn bệnh hiểm nghèo. Biết mình không còn sống được bao lâu nữa, anh xung phong gia nhập quân đội lúc đó đang bước vào trận chiến khốc liệt với kẻ thù. Với hy vọng được hy sinh anh dũng trên chiến trường, anh ta đã chiến đấu hết mình, không ngại phơi mình trước làn tên mũi đạn của kẻ thù và không mảy may lo cho mạng sống của mình. Cuối cùng, khi kẻ thù bị đánh bại, anh ta vẫn còn sống! Vô cùng cảm phục trước sự dũng cảm, can trường của người lính nọ đã góp phần không nhỏ tạo nên chiến thắng ấy, vị tướng quyết định thăng chức và trao tặng cho anh huân chương danh dự cao quý nhất cho lòng dũng cảm.Song, đến ngày trao huân chương, anh ta trông rất u buồn. Ngạc nhiên, vị tướng hỏi lý do và được biết về căn bệnh nguy hiểm mà anh ta đang phải gánh chịu. Làm sao ông lại có thể để cho người lính dũng cảm của mình phải chết! Vị tướng đã tìm vị lương y giỏi nhất nước về trị bệnh cho anh ta. Căn bệnh chết người cuối cùng đã được chữa khỏi.Nhưng, từ đó trở đi người ta thấy người lính can trường một thời đã không còn xuất hiện nơi tuyến đầu vất vả hiểm nguy nữa! Anh luôn tìm các né tránh mọi khó khăn và cố gắng bằng mọi cách để bảo vệ mạng sống cuả mình thay vì đương đầu với thử thách.Về sau có dịp gặp lại, vị tướng đã nói với người lính nọ một câu: "Giờ đây, anh mới thực sự là chết hẳn rồi".(Trích “Con đường phía trước” – Hạt giống tâm hồn – First New)Từ “can trường” trong đoạn văn thứ ba có nghĩa là?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:Thuở xưa, có một chàng thanh niên ở đất nước Hy Lạp mắc căn bệnh hiểm nghèo. Biết mình không còn sống được bao lâu nữa, anh xung phong gia nhập quân đội lúc đó đang bước vào trận chiến khốc liệt với kẻ thù. Với hy vọng được hy sinh anh dũng trên chiến trường, anh ta đã chiến đấu hết mình, không ngại phơi mình trước làn tên mũi đạn của kẻ thù và không mảy may lo cho mạng sống của mình. Cuối cùng, khi kẻ thù bị đánh bại, anh ta vẫn còn sống! Vô cùng cảm phục trước sự dũng cảm, can trường của người lính nọ đã góp phần không nhỏ tạo nên chiến thắng ấy, vị tướng quyết định thăng chức và trao tặng cho anh huân chương danh dự cao quý nhất cho lòng dũng cảm.Song, đến ngày trao huân chương, anh ta trông rất u buồn. Ngạc nhiên, vị tướng hỏi lý do và được biết về căn bệnh nguy hiểm mà anh ta đang phải gánh chịu. Làm sao ông lại có thể để cho người lính dũng cảm của mình phải chết! Vị tướng đã tìm vị lương y giỏi nhất nước về trị bệnh cho anh ta. Căn bệnh chết người cuối cùng đã được chữa khỏi.Nhưng, từ đó trở đi người ta thấy người lính can trường một thời đã không còn xuất hiện nơi tuyến đầu vất vả hiểm nguy nữa! Anh luôn tìm các né tránh mọi khó khăn và cố gắng bằng mọi cách để bảo vệ mạng sống cuả mình thay vì đương đầu với thử thách.Về sau có dịp gặp lại, vị tướng đã nói với người lính nọ một câu: "Giờ đây, anh mới thực sự là chết hẳn rồi".(Trích “Con đường phía trước” – Hạt giống tâm hồn – First New)Tại sao người lính đã “không ngại phơi mình trước làn tên mũi đạn của kẻ thù và không mảy may lo cho mạng sống của mình”?
Đọc bài thơ sau đây và trả lời câu hỏi:Ta xin đón các con về nướcTuy có nghèo nhưng không thiếu bữa cơmCũng chẳng phải đâu một đế quốc siêu cường Nhưng ta biết yêu con và bảo vệ.Tình thương của ta chính là công lýĐạo tồn vong chính là sự yêu thươngChẳng may có khi con lỡ lạc bước đườngThì Tổ quốc không bao giờ chối bỏ.Những ngày này là những ngày gian khóCon lầm than nơi Vũ Hán hoang tànNhững cánh quạ đen nghi ngút trăm ngànBao chết chóc dâng thành tử khí.Ta trăn trở không cần suy nghĩCứu các con về là bổn phận của taLà tình nghĩa được truyền trao từ thuở ông cha"Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ"Đoàn phi hành gia từ đất nước mình - bé nhỏBay lên bầu trời để đón các con quaGiọt nước mắt rơi như vạn giọt lệ hoaSung sướng nhất là trở về đất mẹ.Dù cho các con đôi khi không được khỏeCũng có thể mang mầm bệnh trong ngườiNhưng cả nước mình hạnh phúc con ơiTình dân tộc lớn hơn lòng sợ hãi.Ta sẽ giữ các con ở lạiTrong những nơi trên tổ quốc an toànBao nhiêu đứa con của ta - là lính tráng đều ngoanNhường chỗ cho các con rồi vào rừng ngủ tạm.Lo trưa tối rồi lo bữa sángLúc nguy nan có dân tộc đây rồiBệnh tật chẳng là gì đâu các con ơiChúng ta cứ yêu thương là qua hết...Con có còn yêu nước Việt?Hương MaiBài thơ trên thể hiện tình cảm gì của tác giả?
Đọc bài thơ sau đây và trả lời câu hỏi:Ta xin đón các con về nướcTuy có nghèo nhưng không thiếu bữa cơmCũng chẳng phải đâu một đế quốc siêu cường Nhưng ta biết yêu con và bảo vệ.Tình thương của ta chính là công lýĐạo tồn vong chính là sự yêu thươngChẳng may có khi con lỡ lạc bước đườngThì Tổ quốc không bao giờ chối bỏ.Những ngày này là những ngày gian khóCon lầm than nơi Vũ Hán hoang tànNhững cánh quạ đen nghi ngút trăm ngànBao chết chóc dâng thành tử khí.Ta trăn trở không cần suy nghĩCứu các con về là bổn phận của taLà tình nghĩa được truyền trao từ thuở ông cha"Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ"Đoàn phi hành gia từ đất nước mình - bé nhỏBay lên bầu trời để đón các con quaGiọt nước mắt rơi như vạn giọt lệ hoaSung sướng nhất là trở về đất mẹ.Dù cho các con đôi khi không được khỏeCũng có thể mang mầm bệnh trong ngườiNhưng cả nước mình hạnh phúc con ơiTình dân tộc lớn hơn lòng sợ hãi.Ta sẽ giữ các con ở lạiTrong những nơi trên tổ quốc an toànBao nhiêu đứa con của ta - là lính tráng đều ngoanNhường chỗ cho các con rồi vào rừng ngủ tạm.Lo trưa tối rồi lo bữa sángLúc nguy nan có dân tộc đây rồiBệnh tật chẳng là gì đâu các con ơiChúng ta cứ yêu thương là qua hết...Con có còn yêu nước Việt?Hương MaiTác giả viết bài thơ nhân sự kiện nào?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:Nếu chọn loài cây Việt tiêu biểu nhất, đó hẳn phải là cây tre.Nếu chọn loài hoa Việt tiêu biểu nhất, đó hẳn là hoa sen.Nếu chọn trang phục Việt tiêu biểu nhất, đó hẳn là chiếc áo dài.Nếu chọn nhạc khí Việt tiêu biểu nhất, đó hẳn là cây đàn bầu…Cũng như thế, nếu chọn trong nền thơ ca phong phú của ta một thể thơ làm đại diện dự cuộc giao lưu thơ toàn cầu, hẳn đó phải là Lục bát.Nếu tâm hồn một dân tộc thường gửi trọn vào thi ca của dân tộc mình, thì lục bát là thể thơ mà phần hồn của dân Việt đã nương náu ở đó nhiều nhất, sâu nhất. Có thể nói, người Việt sống trong bầu thi quyển lục bát. Dân ta nói vần nói vè chủ yếu bằng lục bát. Dân ta đối đáp giao duyên, than thân trách phận, tranh đấu tuyên truyền chủ yếu bằng lục bát. Và dân ta hát ru các thế hệ, truyền nguồn sữa tinh thần của giống nòi cho lớp lớp cháu con cũng chủ yếu bằng lục bát… Lục bát là phương tiện phổ dụng để người Việt giải toả tâm sự, kí thác tâm trạng, thăng hoa tâm hồn. Gắn với tiếng Việt, gắn với hồn Việt, thơ lục bát đã thuộc về bản sắc dân tộc này.Trong thời buổi hội nhập, toàn cầu hoá hiện nay, dường như đang có hai thái độ trái ngược đối với lục bát. Lắm kẻ thờ ơ, hoài nghi khả năng của lục bát. Họ thành kiến rằng lục bát là thể thơ quá gò bó về vần luật, về thanh luật, về tiết tấu; nó đơn điệu, nó bằng phẳng, quê mùa (...) Nhiều người đã nhận thấy ở lục bát những ưu thế không thể thơ nào có được. Họ đã tìm về lục bát (...) Đọc thơ lục bát thế kỉ qua, có thể thấy rõ rệt, càng về sau, dáng điệu lục bát càng trẻ trung, hơi thở lục bát càng hiện đại hơn so với hồi đầu. Điều đó là bằng chứng khẳng định lục bát vẫn trường tồn, lục bát vẫn gắn bó máu thịtvới tâm hồn Việt trên con đường hiện đại. Chừng nào tre còn xanh, sen còn ngát, chừng nào tà áo dài còn tha thướt, tiếng đàn bầu còn ngân nga, chừng ấy những điệu lục bát vẫn tiếp tục sinh sôi trên xứ sở này.Chu Văn SơnThông điệp của văn bản trên là gì?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:Nếu chọn loài cây Việt tiêu biểu nhất, đó hẳn phải là cây tre.Nếu chọn loài hoa Việt tiêu biểu nhất, đó hẳn là hoa sen.Nếu chọn trang phục Việt tiêu biểu nhất, đó hẳn là chiếc áo dài.Nếu chọn nhạc khí Việt tiêu biểu nhất, đó hẳn là cây đàn bầu…Cũng như thế, nếu chọn trong nền thơ ca phong phú của ta một thể thơ làm đại diện dự cuộc giao lưu thơ toàn cầu, hẳn đó phải là Lục bát.Nếu tâm hồn một dân tộc thường gửi trọn vào thi ca của dân tộc mình, thì lục bát là thể thơ mà phần hồn của dân Việt đã nương náu ở đó nhiều nhất, sâu nhất. Có thể nói, người Việt sống trong bầu thi quyển lục bát. Dân ta nói vần nói vè chủ yếu bằng lục bát. Dân ta đối đáp giao duyên, than thân trách phận, tranh đấu tuyên truyền chủ yếu bằng lục bát. Và dân ta hát ru các thế hệ, truyền nguồn sữa tinh thần của giống nòi cho lớp lớp cháu con cũng chủ yếu bằng lục bát… Lục bát là phương tiện phổ dụng để người Việt giải toả tâm sự, kí thác tâm trạng, thăng hoa tâm hồn. Gắn với tiếng Việt, gắn với hồn Việt, thơ lục bát đã thuộc về bản sắc dân tộc này.Trong thời buổi hội nhập, toàn cầu hoá hiện nay, dường như đang có hai thái độ trái ngược đối với lục bát. Lắm kẻ thờ ơ, hoài nghi khả năng của lục bát. Họ thành kiến rằng lục bát là thể thơ quá gò bó về vần luật, về thanh luật, về tiết tấu; nó đơn điệu, nó bằng phẳng, quê mùa (...) Nhiều người đã nhận thấy ở lục bát những ưu thế không thể thơ nào có được. Họ đã tìm về lục bát (...) Đọc thơ lục bát thế kỉ qua, có thể thấy rõ rệt, càng về sau, dáng điệu lục bát càng trẻ trung, hơi thở lục bát càng hiện đại hơn so với hồi đầu. Điều đó là bằng chứng khẳng định lục bát vẫn trường tồn, lục bát vẫn gắn bó máu thịtvới tâm hồn Việt trên con đường hiện đại. Chừng nào tre còn xanh, sen còn ngát, chừng nào tà áo dài còn tha thướt, tiếng đàn bầu còn ngân nga, chừng ấy những điệu lục bát vẫn tiếp tục sinh sôi trên xứ sở này.Chu Văn SơnCâu văn “Chừng nào tre còn xanh, sen còn ngát, chừng nào tà áo dài còn tha thướt, tiếng đàn bầu còn ngân nga, chừng ấy những điệu lục bát vẫn tiếp tục sinh sôi trên xứ sở này”khẳng định điều gì?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:Tôi có đọc bài phỏng vấn Ngô Thị Giáng Uyên, tác giả cuốn sách được nhiều bạn trẻ yêu thích “Ngón tay mình còn thơm mùi oải hương”. Trong đó cô kể rằng khi đi xin việc ở công ti Unilever, có người hỏi nếu tuyển vào không làm marketing mà làm sales thì có đồng ý không. Uyên nói có. Nhà tuyển dụng rất ngạc nhiên bởi hầu hết những người được hỏi câu này đều trả lời không. “Tại sao phỏng vấn marketing mà lại làm sales?”. Uyên trả lời: “Tại vì tôi biết, nếu làm sales một thời gian thì bộ phận marketing sẽ muốn đưa tôi qua đó, nhưng đã quá muộn vì sales không đồng ý cho tôi đi.”Chi tiết này khiến tôi nhớ đến câu chuyện về diễn viên Trần Hiểu Húc. Khi đó cô đến xin thử vai Lâm Đại Ngọc, đạo diễn Vương Phù Lâm đã đề nghị cô đóng vai khác. Hiểu Húc lắc đầu “Tôi chính là Lâm Đại Ngọc, nếu ông để tôi đóng vai khác, khán giả sẽ nói rằng Lâm Đại Ngọc đang đóng vai một người khác.” Đâu là điều giống nhau giữa họ? Đó chính là sự tự tin. Và tôi cho rằng, họ thành công là vì họ tự tin.Có thể bạn sẽ nói: “Họ tự tin là điều dễ hiểu. Vì họ tài năng, thông minh, xinh đẹp. Còn tôi, tôi đâu có gì để mà tự tin”. Tôi không cho là vậy. Lòng tự tin thực sự không bắt đầu từ gia thế, tài năng, dung mạo … mà nó bắt đầu từ bên trong bạn, từ sự hiểu mình. Biết mình có nghĩa là biết điều này: Dù bạn là ai thì bạn cũng luôn có trong mình những giá trị nhất định.(Theo Phạm Lữ Ân – Nếu biết trăm năm là hữu hạn, NXB Hội Nhà văn, 2012)Thông điệp nào được rút ra từ văn bản trên?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:Tôi có đọc bài phỏng vấn Ngô Thị Giáng Uyên, tác giả cuốn sách được nhiều bạn trẻ yêu thích “Ngón tay mình còn thơm mùi oải hương”. Trong đó cô kể rằng khi đi xin việc ở công ti Unilever, có người hỏi nếu tuyển vào không làm marketing mà làm sales thì có đồng ý không. Uyên nói có. Nhà tuyển dụng rất ngạc nhiên bởi hầu hết những người được hỏi câu này đều trả lời không. “Tại sao phỏng vấn marketing mà lại làm sales?”. Uyên trả lời: “Tại vì tôi biết, nếu làm sales một thời gian thì bộ phận marketing sẽ muốn đưa tôi qua đó, nhưng đã quá muộn vì sales không đồng ý cho tôi đi.”Chi tiết này khiến tôi nhớ đến câu chuyện về diễn viên Trần Hiểu Húc. Khi đó cô đến xin thử vai Lâm Đại Ngọc, đạo diễn Vương Phù Lâm đã đề nghị cô đóng vai khác. Hiểu Húc lắc đầu “Tôi chính là Lâm Đại Ngọc, nếu ông để tôi đóng vai khác, khán giả sẽ nói rằng Lâm Đại Ngọc đang đóng vai một người khác.” Đâu là điều giống nhau giữa họ? Đó chính là sự tự tin. Và tôi cho rằng, họ thành công là vì họ tự tin.Có thể bạn sẽ nói: “Họ tự tin là điều dễ hiểu. Vì họ tài năng, thông minh, xinh đẹp. Còn tôi, tôi đâu có gì để mà tự tin”. Tôi không cho là vậy. Lòng tự tin thực sự không bắt đầu từ gia thế, tài năng, dung mạo … mà nó bắt đầu từ bên trong bạn, từ sự hiểu mình. Biết mình có nghĩa là biết điều này: Dù bạn là ai thì bạn cũng luôn có trong mình những giá trị nhất định.(Theo Phạm Lữ Ân – Nếu biết trăm năm là hữu hạn, NXB Hội Nhà văn, 2012)Trong văn bản, tác giả đã khẳng định nhờ tự tin mà các nhân vật đã đạt được điều gì?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi: (1) Đờn ca tài tử Nam bộ là một dòng nhạc dân tộc của Việt Nam đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa phi vật thể và là một danh hiệu UNESCO ở Việt Nam có vùng ảnh hưởng lớn, với phạm vi 21 tỉnh thành phía nam. (2) Đờn ca tài tử hình thành và phát triển từ cuối thế kỉ 19, bắt nguồn từ nhạc lễ, Nhã nhạc cung đình Huế và văn học dân gian. (3) Đờn ca tài tử là loại hình nghệ thuật dân gian đặc trưng của vùng Nam Bộ. (4) Đây là một loại hình nghệ thuật của đàn và ca, do những người bình dân, thanh niên nam nữ nông thôn Nam Bộ hát ca sau những giờ lao động. (5) Đờn ca tài tử xuất hiện hơn 100 năm trước, là loại hình diễn tấu có ban nhạc gồm 4 loại là đàn kìm, đàn cò, đàn tranh và đàn bầu (gọi là tứ tuyệt), sau này, có cách tân bằng cách thay thế độc huyền cầm bằng cây guitar phím lõm. (6) Những người tham gia đờn ca tài tử phần nhiều là bạn bè, chòm xóm với nhau. (7) Họ tập trung lại để cùng chia sẻ thú vui tao nhã nên thường không câu nệ về trang phục. (8) Loại âm nhạc này đúng ra là một loại nhạc thính phòng thường trình diễn trong phạm vi không gian tương đối nhỏ như trong gia đình, tại đám cưới, đám giỗ, sinh nhật, trong các lễ hội, sau khi thu hoạch mùa vụ, thường được biểu diễn vào những đêm trăng sáng ở xóm làng. Nguồn:http://dulichcantho.com.vn/dia-danh/dan-ca-tai-tu-nam-bo-tai-can tho/n948.html#.X83wqmX7TIU Câu (1) và (2) của đoạn văn trên sử dụng phép liên kết gì?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi: (1) Chó đã không được chọn lựa làm thực phẩm, hiển nhiên có lý do của nó, không chỉ vì nó có khoái khẩu và bổ dưỡng hay không. Loài người thuần hoá ngựa để cưỡi, trâu để kéo cày, mèo để bắt chuột và chó để trông nhà, và quan trọng hơn để là bạn với con người, đặc biệt là làm bạn với trẻ con. (2) Tôi, thằng Hải cò và con Tí sún không thể nói với Hoàng tử bé "Thịt của bạn ngon lắm". Mọi đứa trẻ khác cũng không thể nói với mọi con chó khác những lời như thế. Ðơn giản, trẻ con không bao giờ nhìn chó như nhìn một món ăn, dù gươm kề cổ. (3)  Còn tại sao chó trở thành bạn của con người thì có lẽ tôi không cần phải giải thích. Tôi tin bất cứ ai đọc cuốn sách này cũng từng có một con chó là bạn. Với một đứa trẻ, thèm ăn thịt một con chó cũng chẳng khác nào thèm ăn thịt một đứa bạn thân của mình. Ðiều đó đáng kinh sợ, vì đứa trẻ khi đó sẽ giống như những con yêu tinh ăn thịt người trong các câu chuyện cổ. Trích Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ– Nguyễn Nhật Ánh Biện pháp tu từ nào được sử dụng trong câu “Với một đứa trẻ, thèm ăn thịt một con chó cũng chẳng khác nào thèm ăn thịt một đứa bạn thân của mình.”?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:       Nếu tôi được sống một lần nữa…      Tôi sẽ mỉm cười nhiều hơn với những bất hạnh của riêng mình, và biết im lặng chia sẻ nỗi đau của mọi người. Tôi sẽ dành nhiều thời gian để nhìn lại những hạnh phúc đang có và bớt dằn vặt về những nhược điểm vốn dĩ của bản thân.      Nếu tôi được sống một lần nữa, tôi sẽ đi dạo dưới mưa nhiều hơn. Tôi sẽ trải mình nơi những thị trấn nhỏ bé và tĩnh lặng thay vì cứ mãi trong những toà nhà cao tầng nơi thành phố lớn.Tôi sẽ cố gắng hiểu bọn trẻ như là chúng và bớt sự áp đặt của riêng mình. Tôi sẽ đi thư viện, nhà sách, vào mạng tìm kiếm những kiến thức mới. Tôi sẽ thích thú với việc chơi đàn hơn là những trò chơi vô bổ và kém tư duy. Tôi sẽ dành cho gia đình mình sự ấy yếm ngọt ngào hơn là những lời chỉ dạy khó khăn.      Nếu tôi được sống một lần nữa, tôi sẽ quan tâm đến những điều quan trọng hơn trong hiện tại hơn là nhớ lại những gì trong quá khứ và ngồi dự đoán tương lai. Tôi nhận thức được những giá trị sâu kín nhất tận tim mình và những nhiệm vụ của cuộc sống.      Tôi sẽ bớt cáu và mỉm cười nhiều hơn. Tôi sẽ học cách khoan dung, mong được nhận sự khoan dung nhiều hơn và bớt đi ý nghĩ mong sự bất hạnh cho kẻ thù. Nhưng trên hết tôi sẽ không bó buộc mình, sẽ sống năng động hơn, sẽ giảm đi mối do dự và thờ ơ.      Khi một ý nghĩ lớn lao hay một sự mạo hiểm đầy hào hứng trong thoáng chốc chợt đến, tôi sẽ không ngồi yên trên thế giới với ý nghĩ “những điều đó chẳng có trong kế hoạch của mình”. Tôi sẽ hứng khởi đứng dậy và mạnh mẽ nói rằng “Vâng, chúng ta hãy bắt đầu”. Theo https://truyenco.com/neu-toi-duoc-song-mot-lan-nua-a2115.html Điệp từ được lặp lại ở mỗi câu văn có tác dụng gì?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:       Nếu tôi được sống một lần nữa…      Tôi sẽ mỉm cười nhiều hơn với những bất hạnh của riêng mình, và biết im lặng chia sẻ nỗi đau của mọi người. Tôi sẽ dành nhiều thời gian để nhìn lại những hạnh phúc đang có và bớt dằn vặt về những nhược điểm vốn dĩ của bản thân.      Nếu tôi được sống một lần nữa, tôi sẽ đi dạo dưới mưa nhiều hơn. Tôi sẽ trải mình nơi những thị trấn nhỏ bé và tĩnh lặng thay vì cứ mãi trong những toà nhà cao tầng nơi thành phố lớn.Tôi sẽ cố gắng hiểu bọn trẻ như là chúng và bớt sự áp đặt của riêng mình. Tôi sẽ đi thư viện, nhà sách, vào mạng tìm kiếm những kiến thức mới. Tôi sẽ thích thú với việc chơi đàn hơn là những trò chơi vô bổ và kém tư duy. Tôi sẽ dành cho gia đình mình sự ấy yếm ngọt ngào hơn là những lời chỉ dạy khó khăn.      Nếu tôi được sống một lần nữa, tôi sẽ quan tâm đến những điều quan trọng hơn trong hiện tại hơn là nhớ lại những gì trong quá khứ và ngồi dự đoán tương lai. Tôi nhận thức được những giá trị sâu kín nhất tận tim mình và những nhiệm vụ của cuộc sống.      Tôi sẽ bớt cáu và mỉm cười nhiều hơn. Tôi sẽ học cách khoan dung, mong được nhận sự khoan dung nhiều hơn và bớt đi ý nghĩ mong sự bất hạnh cho kẻ thù. Nhưng trên hết tôi sẽ không bó buộc mình, sẽ sống năng động hơn, sẽ giảm đi mối do dự và thờ ơ.      Khi một ý nghĩ lớn lao hay một sự mạo hiểm đầy hào hứng trong thoáng chốc chợt đến, tôi sẽ không ngồi yên trên thế giới với ý nghĩ “những điều đó chẳng có trong kế hoạch của mình”. Tôi sẽ hứng khởi đứng dậy và mạnh mẽ nói rằng “Vâng, chúng ta hãy bắt đầu”. Theo https://truyenco.com/neu-toi-duoc-song-mot-lan-nua-a2115.html Văn bản nổi bật với biện pháp tu từ gì?
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi: Ngụ ngôn của cây bút chì Một người thợ làm bút chì để nó qua một bên trước khi đặt vào hộp. "Có 5 điều ngươi cần nhớ trước khi ta đem ngươi ra thế giới bên ngoài". Ông ta nói với cây bút chì. "Hãy luôn ghi nhớ và không bao giờ quên để được trở thành một cây bút chì tốt nhất mà ngươi có thể" 1.    Ngươi có thể làm được nhiều công việc vĩ đại chỉ khi cho phép mình được một người nào đó cầm trong tay. 2.    Ngươi sẽ trải qua việc gọt giũa đau đớn hết lần nầy đến lần khác, nhưng đó là điều cần thiết để trở nên một cây bút chì tốt hơn. 3.    Ngươi có thể sửa chữa được bất kỳ lỗi sai nào nếu đã lỡ phạm phải. 4.    Phần quan trọng nhất của Ngươi sẽ luôn là những gì bên trong Ngươi. 5.    Trên mỗi bề mặt mà Ngươi được dùng đến Ngươi phải để lại dấu ấn. Trong bất kỳ điều kiện làm việc gì, Ngươi cũng phải tiếp tục viết. Cây bút chì hiểu và hứa sẽ ghi nhớ, và nó đi vào trong hộp với mục đích nằm trong tim mình Bây giờ bạn hãy thay thế vào chỗ của cây bút chì. Hãy luôn ghi nhớ và không bao giờ quên để trở thành một người tốt nhất mà bạn có thể.  Phỏng theo Qùa tặng cuộc sống, NXB trẻ 2016 Biện pháp tu từ nào nổi bật trong văn bản trên?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi: ĐIỀU TÔI MUỐN BIẾT Tôi không quan tâm bạn mưu sinh thế nào mà chỉ muốn biết bạn khao khát điều gì và có dám mơ ước đạt được điều mình đang khao khát không...Tôi không quan tâm bạn bao nhiêu tuổi mà chỉ muốn biết bạn có dám như một kẻ ngốc liều mình vì tình yêu, vì những ước mơ và vì một chuyến phiêu lưu để được tồn tại trong cuộc đời này không...Tôi không cần biết điều gì mới phù hợp với ước mơ của bạn mà chỉ muốn biết bạn đã dám đối mặt với nỗi đau bị cuộc đời dối trá hay lại khép chặt lòng mình vì e sợ lại một nỗi đau khác...Tôi muốn biết bạn có dám ngồi lại với nỗi đau của tôi hay của chính bạn; có dám khiêu vũ thật điên cuồng để sự say mê tràn ngập đến tận đầu ngón tay và ngón chân của mình mà không cần phải e dè giữ ý, phải thực tế hay phải luôn nhớ đến những giới hạn của con người...Tôi không quan tâm câu chuyện bạn kể có thật hay không mà chỉ muốn biết bạn có dám làm thất vọng người khác để thành thật với bản thân mình... Liệu bạn có thể chịu đựng bị kết tội phản bội mà vẫn không phản bội lại chính nhân cách của mình... Liệu bạn sẽ trung thực và vì thế sẽ đáng được tin cậy chứ...Tôi muốn biết liệu bạn có nhận ra vẻ đẹp dù cho hằng ngày nó chẳng hề xinh đẹp, và liệu bạn có thể quyết định cuộc đời mình mà không cần sự hiện diện của Chúa...Tôi muốn biết liệu bạn sẽ chịu đựng được thất bại của lẫn bạn và tôi, đứng bên bờ hồ mà hét vang đến tận trời cao là “có”...Tôi muốn biết liệu bạn có thể thức dậy dù sau đêm dài đau khổ, thất vọng, kiệt sức và rã rời mà làm những gì phải làm cho các con của bạn không...Tôi không quan tâm bạn là ai hay làm sao đến được đây. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể sát cánh cùng tôi trong lửa đỏ và sẽ không chùn bước thoái lui...Tôi không quan tâm bạn đã học ở đâu, những gì và của ai. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể một mình đối diện với bản thân chân thật như người bạn bạn có bên mình trong những giây phút đơn độc... Trích http://songdep.xitrum.net/nghethuatsong/847.html Điệp từ được lặp lại ở mỗi câu văn có tác dụng gì?
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi: Hỡi tất cả chúng bay, một bầy ma quỷNhân danh ai?Bay mang những B 52Những na-pan, hơi độcTừ toà Bạch ỐcTừ đảo Guy-amĐến Việt NamĐể ám sát hoà bình và tự do dân tộcĐể đốt những nhà thương, trường họcGiết những con người chỉ biết yêu thươngGiết những trẻ em chỉ biết đến trườngGiết những đồng xanh bốn mùa hoa láVà giết cả những dòng sông của thơ ca nhạc hoạ! Nhân danh ai?Bay chôn tuổi thanh xuân của chúng ta trong những quan tàiÔi những người con trai khoẻ đẹpCó thể biến thiên nhiên thành điện, thépCho con người hạnh phúc hôm nay! Nhân danh ai?Bay đưa ta đến những rừng dàyNhững hố chông, những đồng lầy kháng chiếnNhững làng phố đã trở nên pháo đai ẩn hiệnNhững ngày đêm đất chuyển trời rung…Ôi Việt Nam, xứ sở lạ lùngĐến em thơ cũng hoá thành những anh hùngĐến ong dại cũng luyện thành chiến sĩVà hoa trái cũng biến thành vũ khí! TríchÊ-mi-li, con– Tố Hữu Những biện pháp tu từ nào được sử dụng trong những câu thơ sau? Hỡi tất cả chúng bay, một bầy ma quỷNhân danh ai?Bay mang những B 52Những na-pan, hơi độcTừ toà Bạch ỐcTừ đảo Guy-amĐến Việt NamĐể ám sát hoà bình và tự do dân tộcĐể đốt những nhà thương, trường họcGiết những con người chỉ biết yêu thươngGiết những trẻ em chỉ biết đến trườngGiết những đồng xanh bốn mùa hoa láVà giết cả những dòng sông của thơ ca nhạc hoạ!
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi: Xin cho lá mùa xuân xanh trên rừng hoạn nạnXin cho những bàn chân hãy nối trên tật nguyềnXin cho mặt đường lặng lẽ đêm đêmXin cho bầu trời rộn tiếng chim muôngVà còn bao cánh đồng đang chờ lúa mới lên thơmXin thêm những bàn tay dưới đôi vai nhiều ngườiXin chút nắng về soi trên mắt không còn ngàyXin vui cùng màu gạch ngói tươiQuê hương hẹn hò chuyện cất xâyVà xin những sớm mai đàn em thơ đứng cười tương lai một ngày thật mớiXin ôi những mùa xuân xanh cho lòng tuyệt vọngXin cây trái mọc ngon cho kiếp dân nhục nhằnXin cho trường học mở lớp đêm đêmXin cho ngục tù thành những công viênVà xin cho đứng gần một đời sống không mang thù hậnXin chim én mùa xuân hãy hát chung một lờiCho xương máu Việt Nam có phút giây phục hồiTrên đất ngậm ngùi thành những nương khoaiTrâu ra ruộng đồng cày luống tương laiÐường làng xưa có người những chiều gồng gánh yên vuiXin cho những dòng sông cá nhấp nhô đầy thuyềnCho những chuyến đò ngang những sớm mai rộn ràngQuê hương đền bù từng vết thươngÐôi tay cuộc tình vòng ấm êmTừ trong những xóm thôn bà mẹ quê đứng nhìn đêm đêm nhà nhà đèn sángXin cho mắt nhìn quen những đóa sen nụ hồngXin cho những buồng tim máu đã qua bình thườngXin cho học lại từng tiếng yêu thươngXin cho mọi người nhìn mắt anh emVà xin thêm những ngày tìm hạnh phúc mai đây làm người. Xuân nguyện – Trịnh Công Sơn Hai biện pháp tu từ chủ đạo trong văn bản trên là?
Đọc bài thơ sau đây và trả lời câu hỏi: Bất chợt đêm trăng mất điệnVóng lên tiếng kêu hoài nhớ ngọn đèn dầuNgười xa xứ hỏi con đường cũ:"Làng ta đang ở đâu"Làng ta đang ở đâu!Đêm Trung thu nào thấy bóng đaMái đình trùng tu đổi màu rêu cũMẹ về chợ, mớ rau trong rổ nhựaBà lên chùa, phẩm oản gói ni lôngVịt siêu trứng không mò cua bắt ốcGà gia công không nhặt thóc đống rơmCon ếch, con lươn lên hàng đặc sảnCon cà cuống cay nơi khách sạn thị thành.Làng tôi năm hai nghìnBao dập dồn hiện đạiNhững đám rước bóng điện mờ điện nhạtNhững đám tang không chống gậy giật lùiBao ngỡ ngàng xuôi ngượcTuổi mẫu giáo thi nhau làm sinh nhậtTuổi cổ lai hy xây một trước cho mìnhBao đổi thay kỳ dịCô thợ cấy đấu cờ trên màn hình điện tửBác thợ cày hút thuốc lào mê bản tin quốc tếCả làng sôi lên cùng trái bóng châu Âu.Làng tôi đang về đâuQuê hương xưa hàng ngày thành khách lạDân làng xưa không còn là người cũBờ tre đổi hìnhAo làng đổi bóngNỗi nhớ  xa quê cũng thay đổi bóng hình.Làng tôi năm hai nghìnNgười về quê cầm tiếng ô tô tìm chùm khế ngọtLạc vào vườn nhãn năm hoaLạc vào vườn hồng không hạtĐêm hai nghìn sáng bừng nước mắtGiọt lệ lăn về đâu! Rút trong tập thơ "Hạt gạo đồng trời" của Nguyễn Tấn Việt. Cụm từ “nhớ ngọn đèn dầu” ẩn dụ cho điều gì?
Đọc đoạn thơ sau đây và trả lời câu hỏi: TÔI LÀM THƠ VỀ NHỮNG ĐIỀU BÌNH DỊ Tôi không làm thơ về CoronaĐó là loài virus giống như lũ người mang linh hồn ác quỷ.Tôi làm thơ về Đất Nước tôiMột Đất Nước của những điều kỳ lạMột Đất Nước của những điều kỳ diệuTrong chiến tranhTrong đói nghèoTrong cuồng phong của thiên taiTrong bão giông của dịch bệnhTrong nắng trong mưaVẫn ngát hương nở triệu triệu loài hoaVẫn thắm tươi triệu triệu trái tim hồng Tôi không nói về những kẻ đi lây truyền CoronaĐó là lũ gián và chuột sống dưới cống rãnh để gieo rắc dịch bệnh.Tôi làm thơ về Nhân dân tôiNhân dân tôi với đủ công đủ việcNhân dân tôi với đủ mức sống giàu nghèoNhân dân tôi không thích nói nhiềuNhân dân tôi không hay than thởKhông ưa trách móc hay phân buaNhân dân tôi hành độngBằng tình yêu thươngBằng trách nhiệmBằng sự sẻ chia và đùm bọcVới đồng bàoVới cả thế giới nhân loài Tôi không làm thơ về những thiên đường trong ảo vọngĐó là nơi của những kẻ không có cội nguồn tìm đến với giấc mơ trong cơn hoảng loạn.Tôi làm thơ về Quê hương tôiQuê hương tôi là khắp cả mọi miền trên dải đất hình CHỮ ÉTQuê hương tôi là những sông núi ao hồ đã từng ngập tràn bom đạn.Nhưng màu mỡ ân tìnhLấp lánh niềm tinCăng đầy nhựa sốngSôi trào khát vọngThấm đẫm ân tìnhVà luôn rộng mở những tấm lòng bao dung. … Thầy Nguyễn Ngọc Dũng – GV trường THPT Đào Duy Từ - Thanh Hóa. Đoạn thơ đầu nổi bật với biện pháp tu từ gì?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi: (1) Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé nhỏ luôn mong muốn tìm kiếm được cho mình một cuộc sống vẹn toàn. Một hôm, cô cầu xin Thượng Đế ban cho cô mọi thứ cô ao ước. Thế là Thượng Đế xuất hiện và bảo với cô bé rằng: "Con hãy đi theo con đường lộng gió phía trước, ở đó có hàng trăm triệu hòn đá nhỏ. Ta cho con kỳ hạn là 365 ngày để nhặt một hòn đá lớn nhất mà con có thể tìm thấy. Hòn đá càng to thì ta càng ban cho con nhiều hơn. Điều kiện đặt ra là khi con đi qua rồi thì không được quyền quay lại. Vì vậy, hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi con chọn hòn đá cho mình". (2) Cô bé cảm thấy thât sung sướng và bắt đầu bước vào hành trình của mình trên con đường lộng gió để tìm kiếm "hạnh phúc lớn nhất" cho cuộc đời cô. Tuy nhiên, mỗi khi bắt gặp một hòn đá to dọc lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình "chắc hòn đá kế tiếp sẽ to hơn nhiều". Nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua rồi cô cũng đi gần hết con đường và chợt nhận ra rằng cô đang không còn đủ thời gian và cơ hội để chọn những hòn đá to. Vì vậy cô đành phải nhặt vội vàng một hòn đá nhỏ ven đường. (3) P/s: Cuộc sống cũng y như vậy. Chúng ta luôn tìm kiếm một người bạn đời hoàn hảo, một công việc hoàn hảo, một căn nhà hoàn hảo, một chiếc xe hoàn hảo...và không bao giờ nhận ra được rằng ta đang bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội. (Nguồn:https://trithucvn.net) Đoạn trích (3) sử dụng thao tác lập luận nào là chủ yếu?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi: Chuyện kể rằng, cách đây không lâu có một người đàn ông đã phạt đứa con gái năm tuổi của ông vì phí phạm một cuộn giấy gói màu vàng đắt tiền. Điều kiện kinh tế của gia đình ông ta lúc ấy hơi khó khăn, và ông ta bực mình vì em bé đã dùng cuộn giấy vàng ấy để trang trí một cái hộp nhỏ rồi đặt nó dưới cây Giáng sinh.Tuy nhiên, vào sáng hôm sau đứa con gái nhỏ đã mang hộp quà ấy đến tặng người cha và nói:– Thưa cha, món quà này con dành cho cha.Lúc ấy, người cha cảm thấy bối rối vì sự phản ứng mạnh mẽ thái quá của ông ta trước đó, nhưng rồi sự bực tức của ông lại bùng lên một lần nữa khi thấy cái hộp trống không. Ông ta mắng con bé với giọng gắt gỏng:– Này con, khi con muốn tặng cho ai một món quà thì phải có cái gì đó ở bên trong gói quà chứ?Đứa bé ngước mắt nhìn người cha và nói trong nước mắt:– Ồ không, thưa cha, đây không phải cái hộp rỗng, vì con đã thổi những nụ hôn của con vào trong đó cho đến khi nó đầy mới thôi.Người cha vô cùng xúc động khi nghe con gái nói vậy. Thế là ông ta quì gối xuống, ôm đứa con gái bé bỏng vào lòng và xin lỗi về sự bực tức không đáng có của mình.Không lâu sau đó, một vụ tai nạn đã cướp đi mạng sống của em bé. Kể từ đó, người cha giữ cái hộp màu vàng ấy bên cạnh giường ngủ của mình cho đến suốt đời. Và mỗi khi thất vọng hay phải đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống, ông luôn mở cái hộp và lấy ra một nụ hôn trong tưởng tượng rồi nhớ lại tình thương yêu của đứa con gái bé bỏng đã đặt vào đó. Nguồn: https://www.rongmotamhon.net/xem-sach_Mon-qua-cua-con-gai_cggqskdc_show.html Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:       Nếu tôi được sống một lần nữa…      Tôi sẽ mỉm cười nhiều hơn với những bất hạnh của riêng mình, và biết im lặng chia sẻ nỗi đau của mọi người. Tôi sẽ dành nhiều thời gian để nhìn lại những hạnh phúc đang có và bớt dằn vặt về những nhược điểm vốn dĩ của bản thân.      Nếu tôi được sống một lần nữa, tôi sẽ đi dạo dưới mưa nhiều hơn. Tôi sẽ trải mình nơi những thị trấn nhỏ bé và tĩnh lặng thay vì cứ mãi trong những toà nhà cao tầng nơi thành phố lớn.Tôi sẽ cố gắng hiểu bọn trẻ như là chúng và bớt sự áp đặt của riêng mình. Tôi sẽ đi thư viện, nhà sách, vào mạng tìm kiếm những kiến thức mới. Tôi sẽ thích thú với việc chơi đàn hơn là những trò chơi vô bổ và kém tư duy. Tôi sẽ dành cho gia đình mình sự ấy yếm ngọt ngào hơn là những lời chỉ dạy khó khăn.      Nếu tôi được sống một lần nữa, tôi sẽ quan tâm đến những điều quan trọng hơn trong hiện tại hơn là nhớ lại những gì trong quá khứ và ngồi dự đoán tương lai. Tôi nhận thức được những giá trị sâu kín nhất tận tim mình và những nhiệm vụ của cuộc sống.      Tôi sẽ bớt cáu và mỉm cười nhiều hơn. Tôi sẽ học cách khoan dung, mong được nhận sự khoan dung nhiều hơn và bớt đi ý nghĩ mong sự bất hạnh cho kẻ thù. Nhưng trên hết tôi sẽ không bó buộc mình, sẽ sống năng động hơn, sẽ giảm đi mối do dự và thờ ơ.      Khi một ý nghĩ lớn lao hay một sự mạo hiểm đầy hào hứng trong thoáng chốc chợt đến, tôi sẽ không ngồi yên trên thế giới với ý nghĩ “những điều đó chẳng có trong kế hoạch của mình”. Tôi sẽ hứng khởi đứng dậy và mạnh mẽ nói rằng “Vâng, chúng ta hãy bắt đầu”. Theo https://truyenco.com/neu-toi-duoc-song-mot-lan-nua-a2115.html Chỉ ra phương thức biểu đạt chính trong văn bản trên?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi: SÀI GÒN CHỮ VỘI TRÊN VAI (…) Vội một chút để làm được nhiều thứ hơn trong cuộc sống này; để mọi thứ cho gia đình, cho con được hơn mình ngày trước. Nhưng cũng lắm kiểu vội cho người ta phải nghĩ lại, nhiều lúc tiếc mãi không thôi. Vội buông một câu làm ai buồn, có lấy lại được đâu. Tổn thương nhau mất rồi. Vội đánh con một cái làm con đau. Giá như thay bằng những câu nói nhỏ nhẹ, ân cần có hơn không. Tự hỏi lòng. Vội một món quà sinh nhật, quà 20/11 theo kiểu cho rồi, đôi khi chợt tự ngẫm quà vô vị, không thật tâm. Người nhận hiểu lầm. Vội thắp một nén nhang ông bà tổ tiên, tâm chưa tịnh thì làm sao nói chuyện tâm linh. Chưa kịp soi mình đã liến thoắng cầu xin. Thằng bạn cưới vội cho tròn chữ hiếu, đánh rơi mối tình thời sinh viên. Ngày cưới, nó nhận từ người yêu xưa món quà có hình ảnh một thời của hai đứa – Hoa Sao Nhái – tình ngây dại một thời chưa phai. Áy náy mãi, nắng trên tường những vệt dài xa ngái. Chữ vội năm nào còn đâu đó trên vai. Bánh xe thời gian vẫn lăn dài. Thôi thì: … Vội vừa đủ để làm được nhiều điều cho người thân, bè bạn; dăm ba thứ cho đời, cho cả người chưa quen. … Chậm một chút để những gì mình làm tròn trịa hơn. Vũ Minh Đức Tuần Báo Văn Nghệ TP.HCM số 412 Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi: Ngụ ngôn của cây bút chì Một người thợ làm bút chì để nó qua một bên trước khi đặt vào hộp. "Có 5 điều ngươi cần nhớ trước khi ta đem ngươi ra thế giới bên ngoài". Ông ta nói với cây bút chì. "Hãy luôn ghi nhớ và không bao giờ quên để được trở thành một cây bút chì tốt nhất mà ngươi có thể" 1.    Ngươi có thể làm được nhiều công việc vĩ đại chỉ khi cho phép mình được một người nào đó cầm trong tay. 2.    Ngươi sẽ trải qua việc gọt giũa đau đớn hết lần nầy đến lần khác, nhưng đó là điều cần thiết để trở nên một cây bút chì tốt hơn. 3.    Ngươi có thể sửa chữa được bất kỳ lỗi sai nào nếu đã lỡ phạm phải. 4.    Phần quan trọng nhất của Ngươi sẽ luôn là những gì bên trong Ngươi. 5.    Trên mỗi bề mặt mà Ngươi được dùng đến Ngươi phải để lại dấu ấn. Trong bất kỳ điều kiện làm việc gì, Ngươi cũng phải tiếp tục viết. Cây bút chì hiểu và hứa sẽ ghi nhớ, và nó đi vào trong hộp với mục đích nằm trong tim mình Bây giờ bạn hãy thay thế vào chỗ của cây bút chì. Hãy luôn ghi nhớ và không bao giờ quên để trở thành một người tốt nhất mà bạn có thể.  Phỏng theo Qùa tặng cuộc sống, NXB trẻ 2016 Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên?
Đọc văn bản sau đây và trả lời câu hỏi:  (1) Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé nhỏ luôn mong muốn tìm kiếm được cho mình một cuộc sống vẹn toàn. Một hôm, cô cầu xin Thượng Đế ban cho cô mọi thứ cô ao ước. Thế là Thượng Đế xuất hiện và bảo với cô bé rằng: "Con hãy đi theo con đường lộng gió phía trước, ở đó có hàng trăm triệu hòn đá nhỏ. Ta cho con kỳ hạn là 365 ngày để nhặt một hòn đá lớn nhất mà con có thể tìm thấy. Hòn đá càng to thì ta càng ban cho con nhiều hơn. Điều kiện đặt ra là khi con đi qua rồi thì không được quyền quay lại. Vì vậy, hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi con chọn hòn đá cho mình". (2) Cô bé cảm thấy thât sung sướng và bắt đầu bước vào hành trình của mình trên con đường lộng gió để tìm kiếm "hạnh phúc lớn nhất" cho cuộc đời cô. Tuy nhiên, mỗi khi bắt gặp một hòn đá to dọc lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình "chắc hòn đá kế tiếp sẽ to hơn nhiều". Nhiều ngày, nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua rồi cô cũng đi gần hết con đường và chợt nhận ra rằng cô đang không còn đủ thời gian và cơ hội để chọn những hòn đá to. Vì vậy cô đành phải nhặt vội vàng một hòn đá nhỏ ven đường. (3) P/s: Cuộc sống cũng y như vậy. Chúng ta luôn tìm kiếm một người bạn đời hoàn hảo, một công việc hoàn hảo, một căn nhà hoàn hảo, một chiếc xe hoàn hảo...và không bao giờ nhận ra được rằng ta đang bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội. (Nguồn:https://trithucvn.net) Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên?