Danh sách câu hỏi

Có 17,177 câu hỏi trên 344 trang
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:                                                   Sóng bắt đầu từ gió                                                   Gió bắt đầu từ đâu?                                                   Em cũng không biết nữa                                                   Khi nào ta yêu nhau.                                                               (Sóng - Xuân Quỳnh) Đoạn trích trên thể hiện khía cạnh nào của tình yêu?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:                                                   Của ong bướm này đây tuần tháng mật;                                                   Này đây hoa của đồng nội xanh rì;                                                   Này đây lá của cành tơ phơ phất;                                                   Của yến anh này đây khúc tình si.                                                   Và này đây ánh sáng chớp hàng mi;                                                   Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;                                                   Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;                                                   Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:                                                   Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.                                                                  (Vội vàng – Xuân Diệu) Bức tranh thiên nhiên trong trong đoạn trích trên có vẻ đẹp như thế nào?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi: Đám than đã vạc hẳn lửa. Mị không thổi cũng không đứng lên. Mị nhớ lại đời mình. Mị tướng tượng như có thể một lúc nào, biết đâu A Phủ chẳng trốn được rồi, lúc đó bố con thống lí sẽ đổ là Mị dữ cởi trói cho nó, Mị liền phải trói thay vào đấy. Mị chết trên cái cọc ấy. Nghĩ thế, nhưng làm sao Mị cũng không thấy sợ... Trong nhà tôi bưng, Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt. Nhưng Mị tưởng như A Phủ biết có người bước lại... Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cắt nút dây mây. A Phủ thở phè từng hơi, như rắn thở, không biết mê hay tỉnh. Lần lần, đến lúc gỡ được hết dây trói ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng. Mị chỉ thì thào được một tiếng “Đi đi...” rồi Mị nghẹn lại. A Phủ khuỵu xuống không bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể đến nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối. Trời tôi lắm. Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy xuống tới lưng dốc. (Vợ chồng A Phủ – Tô Hoài) Trong đoạn trích trên, tại sao câu văn “Mị đứng lặng trong bóng tối.” được tách thành một dòng riêng?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:                                                   Con gặp lại nhân dân như nai về suối cũ                                                   Cỏ đón giêng hai, chim én gặp mùa,                                                   Như đứa trẻ thơ đói lòng gặp sữa                                                   Chiếc nôi ngừng bỗng gặp cánh tay đưa.                                                              (Tiếng hát con tàu – Chế Lan Viên) Biện pháp tu từ nào được sử dụng chủ yếu trong đoạn trích trên?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi:                                                   Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ,                                                   Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ                                                   Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió.                                                   Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.                                                   Trong đông lúa xanh rờn và ướt lặng                                                   Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,                                                   Làm giật mình một cô nàng yếm thắm.                                                   Cái cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.                                                              (Chiều xuân – Anh Thơ) Bức tranh chiều xuân trong đoạn trích trên hiện lên như thế nào?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi: Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời, có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: Đời là tất cả nhưng cũng chẳng là ai. Tức mình hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ: “Chắc nó trừ mình ra!”. Không ai lên tiếng cả. Tức thật! Ồ thể này thì tức thật! Tức chết đi được mất! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế thì có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nổi này! A ha! Phải đẩy hắn cứ thế mà chửi, hắn chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thăng Chí Phèo? Mà có trời biết! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết. (Chí Phèo – Nam Cao) Tiếng chửi của Chí Phèo trong đoạn trích trên có ý nghĩa gì?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi: Sông Hương là vậy, là dòng sông của thời gian ngân vang, của sử thi viết giữa màu cỏ lá xanh biếc. Khi nghe lời gọi, nó biết cách tự hiến đời mình làm một chiến công, để rồi nó trở về với cuộc sống bình thường, làm một người con gái dịu dàng của đất nước. Thỉnh thoảng, tôi vẫn còn gặp trong những ngày nắng đem ra phơi, một sắc áo cưới của Huế ngày xưa, rất xưa: màu áo điều lục với loại vải vẫn thưa màu xanh chàm lông lên một màu đỏ ở bên trong, tạo thành một màu tim ẩn hiện, thấp thoáng theo bóng người, thuở ấy các cô dâu trẻ vẫn mặc sau tiết sương giáng. Đấy cũng chính là màu của sương khói trên sông Hương, giống như tấm voan huyền ảo của thiên nhiên, sau đó ẩn giấu khuôn mặt thực của dòng sông... (Ai đã đặt tên cho dòng sông? – Hoàng Phủ Ngọc Tường) Trong đoạn trích trên, sông Hương được cảm nhận dưới góc độ nào?
Đọc đoạn trích sau đây và trả lời câu hỏi: ...Còn xa lắm mới đến cái thác dưới. Nhưng đã thấy tiếng nước réo gần mãi lại, réo to mãi lên. Tiếng nước thác nghe như là oán trách gì, rồi lại như là van xin, rồi lại như là khiêu khích, giọng gằn mà chế nhạo. Thế rồi nó rống lên như tiếng một ngàn con trâu mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu, rừng trẻ nửa nổ lửa, đang phá tuông rừng lửa, rừng lửa cùng gầm thét với đàn trâu da cháy bùng bùng. Tới cái thác rồi. Ngoặt khúc sông lượn, thấy sóng bọt đã trắng xoá cả chân trời đá. Đá ở đây từ ngàn năm vẫn mai phục hết trong lòng sông, hình như mỗi lần có chiếc thuyền nào xuất hiện ở quãng ầm ầm mà quạnh hiu này, mỗi lần có chiếc nào nhô vào đường ngoặt sông là một số hòn bèn nhổm cả dậy để vồ lấy thuyền. Mặt hòn đá nào trông cũng ngỗ ngược, hòn nào cũng nhăn nhúm méo mó hơn cả cái mặt nước chỗ này. (Người lái đò sông Đà – Nguyễn Tuân) Trong đoạn trích trên, tác giả đã sử dụng tổng hợp tri thức của những ngành nghề nào?