500 bài Đọc hiểu ôn thi Tiếng anh lớp 12 có đáp án (Đề 29)
8490 lượt thi câu hỏi 60 phút
Danh sách câu hỏi:
Đoạn văn 1
Read the following passage and mark the letter A, B, C, or D on your answer sheet to indicate the correct answer to each of the questions.
For over 300 years since its appearance in Britain in 1621, newspaper was written and read by only a tiny minority. In 1869, a new newspaper was produced in large numbers and at such low prices that ordinary people could buy it on every street corner, and it was an instant success. The Daily Mail, which is still running today, was the mother of the modern tabloid, and the beginning of a whole new subculture in the British press. Today more than twice as many tabloids are sold than the so-called “quality press” titles such as The Times of The Guarduab.
Originally, the word tabloid referred to the size and format. But today, for most people, the word tabloid has nothing to do with shape and size. What makes a tabloid a tabloid is content. And above all, style. Tabloids follow a special formula: they report the news but only certain kinds. Tabloids dedicate most of their pages to stories about celebrities. This involves photographing them in embarrassing situations, gossiping about their private lives and generally making them look a bit silly. However, the tabloids are not simply an irritation for celebrities; They are also a vehicle for self-promotion.
Though they have millions of devoted reader, tabloids are also widely criticized in Britain. They are accused of being sensationalist, in bad taste, and of having no ethical standards in their reporting and “researching” methods. They may tap celebrities ‘phones or even break into their house just to get a story. When criticized, the tabloids state that the public has a right to know about everything, but celebrities have no rights to privacy at all.
So why does Britain, which has access to the best press agencies and the highest journalistic standards, consume tabloids like chocolate? Maybe the reason is that we have enough news on the television, the radio and in the quality newspapers. Tabloids are not actually about news at all; tabloids are just about gossip. And when it comes to gossip, what matters is not what is true or what is kind, but what is entertaining and what is funny. The more in bad taste a story is, the funnier it seems. And bad taste is what the British tabloids have made into an art.
(Trích mã đề 419- Đề thi THPTQG 2019)
Trong hơn 300 năm từ khi xuất hiện ở nước Anh vào năm 1621, báo chỉ được viết và đọc bởi một thiểu số nhỏ. Vào năm 1869, một tờ báo mới được xuất bản với số lượng lớn và ở mức giá thấp cho những người bình thường có thể mua nó ở tất cả các góc phố, và điều này nhanh chóng đạt thành công. The Daily Mail, công ty mà vẫn tồn tại đến ngày nay, chính là mẹ đẻ của những tờ báo lá cải hiện nay, và là sự khởi đầu cho một nền văn hóa mới của báo chí nước Anh. Ngày nay, số lượng báo lá cải được bán nhiều hơn gấp đôi so với những tờ báo được cho là “báo chí chất lượng” như Thời báo của Guarduab.
Ban đầu, từ báo lá cải dùng để nói đến kích cỡ và định dạng của nó. Nhưng ngày nay, với hầu hết nhiều người, từ báo lá cải không có gì liên quan hình dạng và và kích thước nữa. Điều làm nên một tờ báo lá cải chính là nội dung của nó. Và trên hết, chính là phong cách của nó. Báo lá cải tuân theo một công thức đặc biệt: họ thông báo tin tức nhưng chỉ có tập trung vào chủ đề nhất định. Báo lá cải dành hầu hết những trang báo của họ cho những câu chuyện của những người nổi tiếng. Những trang báo thường xuất hiện hình chụp của họ trong những tình huống xấu hổ, bàn tán về cuộc sống đời tư của họ và nhìn chung sẽ khiến họ trở nên lố bịch một chút. Tuy nhiên, báo lá cải không chỉ gây ra sự khó chịu cho những người nổi tiếng, đó cũng là một phương tiện để quảng cáo cho bản thân của mình.
Mặc dù họ có hàng triệu người đọc theo dõi, báo lá cải vẫn gây ra một làn sóng phê bình lớn ở Anh. Họ bị cáo buộc trong việc tạo ra những sự giật gân, nói theo một cách thô tục, không có một tiêu chuẩn đạo đức nào trong những bài báo và phương pháp “nghiên cứu”. Họ có thể nghe trộm điện thoại hoặc thậm chí là đột nhập vào nhà người nổi tiếng chỉ để lấy được một câu chuyện. Khi bị chỉ trích, báo lá cải biện minh rằng công chúng có quyền được biết mọi thứ, nhưng những người nổi tiếng không có bất kỳ quyền riêng tư nào.
Vậy tại sao nước Anh, nơi có sự tiếp cận về thông tấn báo chí tốt nhất và có tiêu chuẩn cao nhất về các quy tắc viết báo, lại tiêu thụ báo như những thỏi socola? Nguyên nhân có thể là do chúng ta có đủ các tin tức trên TV, đài và trên những tờ báo chất lượng khác. Báo lá cải không còn đề cập đến những tin tức đó nữa; báo lá cải chỉ toàn những tin đồn dư luận. Và khi đã trở thành tin đồn, điều quan trọng không phải là điều đó đúng hay không, mà là điều đó có mang đến sự giải trí và niềm hứng thú hay không. Câu chuyện càng gay cấn bao nhiêu, thì nó càng trở nên hứng thú hơn. Và những câu chuyện thô thiển đó chính là cái để những tờ báo lá cải nước Anh biến nó thành một tác phẩm nghệ thuật.
1698 Đánh giá
50%
40%
0%
0%
0%