“Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồi
Đất Nước có trong những cái “ngày xửa này xưa...”
mẹ thường hay kể.
Đất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc
Tóc mẹ thì bới sau đầu
Cha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặn
Cái kèo, cái cột thành tên
Hạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàng
Đất Nước có từ ngày đó ....”
Cảm nhận của anh/chị về đoạn thơ trên. Từ đó, nhận xét về cảm hứng đất nước của Nguyễn Khoa Điềm.
(Trích Đất Nước – Nguyễn Khoa Điềm, SGK Ngữ Văn 12 tập 1, NXB Giáo dục)